Bởi vậy sau khi ra ngoài, đối mặt với Lục Thanh, Bạch Giao trở nên ngoan ngoãn vô cùng.
Nó không những nằm rạp trên mặt đất mà ngay cả đuôi cũng không dám nhúc nhích, chỉ sợ mình có chỗ nào làm không đúng sẽ bị Lục Thanh tiện tay nghiền chết.
“Được rồi, được rồi.” Lục Thanh có chút buồn cười khi thấy Tiểu Ly kích động, bèn đè nó lại, “Những chuyện này khi nào có thời gian ta sẽ từ từ kể cho ngươi, Tiểu Ly, ngươi bình tĩnh lại chút đã, ta có chuyện muốn nói với Tiểu Bạch.”
“A Thanh, ngươi muốn nói gì với Tiểu Bạch?”